Một bà thiền sinh than phiền với ông Hải:
– Con gái tôi chuẩn bị ra tòa ly hôn, anh Hải ạ. Nghĩ cũng buồn, lúc đám cưới vui bao nhiêu thì lúc li dị buồn bấy nhiêu.
Một ông khác than:
– Thằng con tôi bị giảm biên chế nên rơi vào tình trạng thất nghiệp, tội nghiệp, vợ con nheo nhóc.
Một cô khác than:
– Mặt hàng của em năm nay hết ăn khách, lượng mua giảm nhanh quá, tình hình căng ghê….
Ông Hải uống miếng trà rồi nói:
– Mỗi trường hợp thất bại như thế đều có một nguyên nhân cá biệt, nhưng cũng có một nguyên nhân chung. Nguyên nhân chung giống nhau đó là ta không chịu NÂNG CẤP chính mình.
Ta cứ nghĩ cưới xong là hoàn thành mục tiêu lập gia đình, đâu biết rằng đó mới chỉ là bước đầu mà thôi. Càng đi lâu dài về sau, hôn nhân sẽ xuất hiện nhiều bài toán khó. Vô số chuyện sẽ xảy ra trong suốt quá trình mưu sinh, nuôi dạy con cái, đối xử với mọi người. Nếu hai vợ chồng không chịu nâng cấp bản thân trên mọi phương diện, chắc chắn họ không đi tiếp trên con đường hôn nhân cho đến cuối cùng.

Nâng Cấp
Nâng cấp bản thân trên mọi phương diện nghĩa là sao? Nghĩa là phải tiếp tục rèn luyện sức khỏe, tiếp tục trau dồi kiến thức mới, tiếp tục tu dưỡng đạo đức, tiếp tục làm nhiều việc thiện lành, tiếp tục nâng cao kỹ năng nghệ thuật gì đó như đàn hát vân vân…
Làm sao để cho người bạn đời của mình nhìn thấy mình mỗi ngày một mới, rất ngạc nhiên, rất ngưỡng mộ, chứ không phải nhìn nhau y như cũ rồi chán dần.
Không phải muốn hạnh phúc là cứ chăm lo cho nhau đâu, mà chính là biết upgrade bản thân mãi mãi.
Hoặc công ăn việc làm cũng vậy. Ta được tuyển vào công ty rồi tưởng là xong, đâu ngờ thời đại thay đổi dần, yêu cầu càng lúc càng cao, mà ta thì đứng yên một chỗ. Cuối cùng công ty không cần ta nữa. Ai cũng phải càng ngày càng giỏi hơn ngày mới vào công ty thì công ty mới cần mình mãi.
Hoặc ta tạo ra một sản phẩm thu hút khách hàng, mừng quá rồi đứng yên đó, đâu ngờ chỉ hơn một năm là nó đã lạc hậu. Lẽ ra ngay khi vừa thành công với sản phẩm này thì ta đã phải lao vào nghiên cứu một sản phẩm khác tốt hơn cho kịp tung ra tiếp tục ở năm sau. Như thế thị trường mới cần ta mãi.
Một số chùa chiền ngày càng thưa vắng tín đồ cũng vậy, vì không upgrade được chính mình, cứ cố chấp giữ chặt đường lối của mấy trăm năm trước thì siêu lạc hậu rồi. Thời đại này, đứng yên một hai năm là đã có nguy cơ thất bại rồi, huống hồ giữ yên cái đã có mấy trăm năm, ai mà chịu theo mình nữa.
Một thiền sinh lên tiếng:
– Anh Hải à, tôi cũng là một phật tử, tôi hiểu rằng giáo lý của Phật Thích Ca thì đâu ai dám thay đổi. Anh kêu các chùa nâng cấp, không lẽ bỏ giáo lý của Phật sao?
Ông Hải đáp:
– Tôi nói nâng cấp nghĩa là phải cải tiến về đời sống, cách truyền bá, nghi lễ… Tôi cũng tin rằng nâng cấp nghĩa là tìm lại cho đúng đạo lý của Phật Tổ Thích Ca. Tôi nghi ngờ rằng đời nay ít ai tu đúng đạo lý của ngài Thích Ca. Ngay cả những người giữ chặt từng lời ngài Thích Ca dạy cũng chưa chắc hiểu đúng ý của Ngài.
Mọi người im lặng suy nghĩ.
Lát sau ông Hải nói tiếp:
– Ngay như thiền đường của chúng ta ở đây cũng vậy, nếu cứ đứng im mãi thì nữa cũng chẳng ai tới tập thiền. Mỗi người chúng ta phải tự nâng cấp mình lên, ngồi thiền tiến bộ hơn, đạo đức cải thiện hơn, đối xử mọi người tử tế hơn, cơ sở sửa sang tốt hơn… Như thế ta mới không bị cuộc đời từ chối.
😇
Ngay khi ta vừa đạt được mục đích gì, cũng là lúc ta khởi động một hành trình mới. Ta cứ tưởng vất vả phấn đấu đạt được mục tiêu rồi tức là thành công. Không, chữ “thành công” không có trong từ điển của người có trí tuệ.
Con đường vẫn luôn luôn mở ra ở phía trước cho ta bước tiếp. Sự vĩ đại là không có giới hạn, sự thánh thiện là không có điểm hết, lòng yêu thương là chưa bao giờ có chỗ kết thúc…
“Vậy là được rồi” chỉ là lời an ủi tạm thời cho người yếu đuối. Khỏe rồi thì ta phải hiểu “như thế vẫn chưa đủ”