Kinh Vô Ngã Tướng chỉ rõ bản năng chấp ngã của chúng sinh: Chấp thân là bản ngã, chấp danh xưng là ngã, tưởng như có cái Ta khác với mọi người, luôn tìm cầu mong muốn, nên tạo nhiều nghiệp chướng, rồi bị cuốn đi trong luân hồi sinh tử. Đức Phật chứng minh cho chúng ta thấy: chẳng có gì là Ta, là tự ngã của Ta. Muốn đạt được giải thoát, người đệ tử Phật phải khát khao hướng về Vô ngã; xác định rõ từ Vô minh Chấp ngã đến giác ngộ hoàn toàn là vô cùng lâu xa, không thể tính thời gian là bao nhiêu năm tháng. Chỉ nhờ công đức tôn kính Phật vô biên mới trở thành động lực thôi thúc người tu đi đến tận cùng Vô ngã.
1. Tư tưởng cốt lõi của bài kinh: Diệt trừ bản ngã để giải thoát
Bài kinh nhấn mạnh tư tưởng vô ngã, một trong ba pháp ấn quan trọng của Phật giáo (Vô thường, Khổ, Vô ngã). Qua hành trình giác ngộ của Đức Phật, bài kinh khẳng định rằng bản ngã là một ảo tưởng do vô minh tạo nên. Chỉ khi từ bỏ hoàn toàn chấp ngã, con người mới có thể đạt được sự an lạc thực sự, thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử.
Đoạn văn mô tả quá trình Đức Phật tìm ra con đường trung đạo sau những năm tháng khổ hạnh là minh chứng rõ nét cho việc Ngài từ bỏ chấp ngã về thân xác và trí tuệ. Ngài nhận ra rằng việc kiểm soát cái “tôi” không thể đến từ sự khổ luyện cực đoan hay những phép thần thông, mà phải từ sự quán chiếu và thiền định để đạt đến trí tuệ giải thoát.
2. Tinh thần cảnh tỉnh về chấp ngã trong đời sống thường nhật
Bài kinh đưa ra nhiều ví dụ sinh động về những biểu hiện của chấp ngã trong đời sống con người:
Chấp thân là bản ngã: Con người luôn nuông chiều thân xác, tìm kiếm những thú vui và vật chất mà không nhận ra thân thể chỉ là tạm bợ, vô thường.
Chấp danh xưng là ngã: Con người chạy theo danh vọng, quyền lực, luôn muốn được tôn trọng, khen ngợi và sợ mất đi hình ảnh của mình trước người khác.
Chấp tài sản là ngã: Sự tham lam, bám víu vào tiền bạc và của cải khiến con người tạo nghiệp và gây ra nhiều khổ đau cho bản thân và người khác.
Những điều này là lời nhắc nhở cho người tu tập phải tỉnh thức trước những thói quen thường nhật của tâm trí, bởi ngay cả khi sống tử tế, làm việc thiện hay đạt được những trạng thái thiền định cao, cái “tôi” vẫn có thể ngấm ngầm tồn tại và chi phối hành vi.
3. Giá trị thực hành: Con đường tu tập để đạt Vô ngã
Bài kinh không chỉ là lời giảng lý thuyết, mà còn đưa ra những chỉ dẫn cụ thể về cách thực hành để diệt trừ bản ngã:
- Quán thân vô thường: Nhận thức rằng thân xác là do tứ đại hợp thành, luôn biến đổi và sẽ tan rã theo thời gian.
- Quán năm uẩn: Hiểu rằng thân tâm con người là sự kết hợp của sắc, thọ, tưởng, hành, thức – tất cả đều vô thường và không có cái “tôi” thật sự.
- Thực hành thiền định: Đức Phật đưa ra con đường thiền định để đạt đến trạng thái tâm tỉnh giác, quán chiếu sâu vào bản chất vô thường, vô ngã của sự vật.
Bên cạnh đó, bài kinh khuyến khích hành giả nuôi dưỡng lòng từ bi, khiêm cung và siêng năng tạo phước mà không chấp công, tránh xa ganh tị, đố kỵ, và những tâm bất thiện phát sinh từ bản ngã.
Bài kinh dạy rằng mọi sự cố gắng hướng về giải thoát phải xuất phát từ tâm từ bi và khiêm cung. Hành giả không nên tự mãn với những thành quả đã đạt được mà cần tiếp tục tiến bước trên con đường tìm kiếm chân lý. Đó là một hành trình dài, nhưng bất cứ ai có đủ lòng tin, kiên trì và nỗ lực đều có thể đạt được giác ngộ như Đức Phật.
KINH VÔ NGÃ TƯỚNG
Kính lạy Đấng Chánh Giác,
Như vầy con đã nghe,
Dưới cội cây Bồ Đề
Phật thành Vô thượng đạo
Sau khi thành Chánh Giác,
Phật tìm đến Vườn Nai
Độ nhóm Kiều Trần Như
Lần lượt vào thánh quả
Bằng bài Tứ Diệu Đế
Phật độ năm anh em
Chứng được Tu đà hoàn
Là nhập vào dòng Thánh
Đợi năm người thuần thục
Trong thiền định thâm sâu
Phật mới giảng cho nghe
Bài kinh Vô Ngã tướng
Ôi bài kinh thần thánh
Rất mầu nhiệm thiêng liêng
Mở cánh cửa diệu huyền
Tạo thành A la hán
Kiều Trần Như thứ nhất
Nghe được bài kinh thiêng
Hết ngã chấp vô minh
Chứng thành A la hán
Bốn người kia còn lại
Cũng lần lượt nối theo
Diệt ngã chấp vô minh
Chứng thành A la hán
Kính lạy Đấng Chánh Giác
Con cúi lạy bài kinh
Vô Ngã Tướng phi thường
Ánh mặt trời chói sáng
Khi còn là đạo sĩ
Tu với Uddaka
Nhập Phi phi tưởng rồi
Thần thông khá quảng đại
Nhưng thẳm sâu Phật thấy
Bản ngã vẫn chưa tan
Tâm ray rứt không an
Nên tìm đường đi khác
Suốt sáu năm khổ hạnh
Nhiều tư thế luyện thân
Vất vả cả nghìn lần
Vẫn không tan chấp ngã
Rồi nhịn ăn nhịn thở
Mạng sống tưởng như tàn
Bản ngã vẫn không tan
Đã cùng đường bí lối
Phật phải đành thay đổi
Tìm lại con đường thiền
An trú nơi tự thân
Mà đi tìm vô ngã
Bốn chín ngày nhập định
Dưới cội cây bồ đề
Phá sạch hết si mê
Chứng thành Vô thượng đạo
Kẻ xây nhà bí ẩn
Từ bản ngã thẳm sâu
Tạo thành những kiếp sau
Ngày hôm nay chấm dứt
Hết vô minh chấp ngã
Thành tựu Sáu thần thông
Khắp vũ trụ mênh mông
Đã vào nơi bản thể
Con cúi đầu lạy Phật
Đấng đại thánh siêu phàm
Thầy của cả trời người
Dạy con đường vô ngã
Rất sâu là chấp ngã
Khiến như có cái Ta
Khác với cả mọi người
Luôn tìm cầu mong muốn
Ngay cả khi thanh thản
Như chẳng có việc gì
Nhưng cái muốn âm thầm
Chưa bao giờ chấm dứt
Ngay cả khi say ngủ
Tạm quên cảnh bên ngoài
Nhưng mãnh liệt bên trong
Vẫn tràn đầy bản ngã
Người nội tâm trống rỗng
Tỉnh giác và thông minh
Tưởng như sắp đến bờ
Nhưng vẫn đầy bản ngã
Người nhu hòa hiền thiện
Chẳng sống mích lòng ai
Chẳng xúc phạm chê bai
Nhưng vẫn đầy bản ngã
Người sống đời tử tế
Hay giúp đỡ mọi người
Chết sẽ lên cõi trời
Vẫn trong vòng chấp ngã
Từ bản năng chấp ngã
Con người sẽ tham lam
Thích sở hữu cho nhiều
Nên tạo nhiều nghiệp chướng
Từ bản năng chấp ngã
Con người khởi ghét ganh
Tự ái hay nổi sân
Hận thù rồi hung ác
Càng công lao vất vả
Càng kiêu mạn chấp công
Thường tự khen lấy mình
Muốn ai cũng phải biết
Nhìn thấy người tài giỏi
Hay may mắn thành công
Lòng đố kỵ khởi lên
Muốn người đổ vỡ hết
Thấy những người khả ái
Dễ được chúng bạn yêu
Lòng ganh tị tự nhiên
Muốn cho người khổ sở
Cả khi vào cửa đạo
Đáng lẽ phải từ bi
Nhưng bản ngã sân si
Cứ hơn thua thù ghét
Thấy ai mà tinh tấn
Được thầy bạn mến yêu
Lòng ganh tức càng nhiều
Khởi những tâm bất thiện
Hoặc siêng năng tạo phước
Để mong cho đời sau
Quả báo thật dồi dào
Chứ không đành hồi hướng
Nếu thông minh tài giỏi
Thì kiêu mạn tràn đầy
Chê bai hết mọi người
Lòng dương dương tự đắc
Nếu bất tài kém cỏi
Thì thù ghét thế nhân
Oán trách cả trời xanh
Sao bất công bạc ác
Tâm hẹp hòi ích kỷ
Chỉ nghĩ lợi phần mình
Chỉ biết có đua tranh
Trong dòng đời cuộc sống
Chấp thân là bản ngã
Nên bồi đắp nuông chìu
Lo tô vẽ nâng niu
Không cho ai đụng đến
Chấp danh xưng là ngã
Nên bảo vệ điểm tô
Tìm uy tín tiếng tăm
Cầu lời khen phù phiếm
Rồi bạc tiền tài sản
Là máu thịt của ta
Chấp giữ chẳng buông ra
Tưởng đâu là vĩnh cửu
Kẻ ngất trời tham vọng
Tìm quyền lực bao la
Mọi cái thuộc về ta
Để chỉ tay sai khiến
Bản ngã này phủ hết
Ý nghĩ này của tôi
Danh dự này của tôi
Quyến thân hay phe phái
Cả trong cùng một đạo
Cũng phân biệt từng chùa
Dòng phái hay tông môn
Để mà xa mà cách
Tưởng mình đã thành Phật
Khi chứng đạt nội tâm
Rất định tĩnh hư vô
Đâu ngờ đầy bản ngã
Hai hạng người đáng kính
Một diệt ngã chấp rồi
Được giải thoát cao vời
Thánh nhân A la hán
Hai là người khao khát
Tìm vô ngã sâu xa
Cẩn thận với cái Ta
Để tránh điều tội lỗi
Phật dạy tìm Vô ngã
Trước hết là quán thân
Khối Tứ Đại vô thường
Chịu sinh già bệnh chết
Chết rồi thân mục rữa
Còn lại chút xương tàn
Xương thành bụi bay đi
Tan vào trong gió thoảng
Kế đó quán Năm Uẩn
Hợp lại thành thân tâm
Từ cảm xúc tình thâm
Đến vô biên cái Biết
Giác tri hay tình cảm
Quyện chặt lại với nhau
Thành bản ngã thẩm sâu
Với Vô minh phiền não
Hiểu cái Ta như thế
Hành giả gắng khiêm cung
Thường tự nhủ trong lòng
Mình chỉ là đất bụi
Những khi tâm tỉnh giác
Không được tự khen mình
Mà càng phải nhớ rằng
Mình chỉ là đất bụi
Nguyện khởi tâm yêu quý
Hết tất cả chúng sinh
Bởi lẽ tâm từ bi
Giúp diệt trừ bản ngã
Nguyện tận cùng tuyệt đối
Tôn kính Phật Pháp Tăng
Dù thịt nát xương tan
Muôn đời không thay đổi
Rất siêng năng tạo phúc
Nhưng kín đáo khiêm cung
Không kiêu mạn chấp công
Để đủ đầy công đức
Khi thấy ai tài đức
lòng tán thán vui mừng
Diệt đố kỵ nhỏ nhen
Để cùng vui hưởng phúc
Không sống đời nhàn rỗi
Lo giáo hóa độ sinh
Mong tất cả chúng sinh
Đều quy y Tam Bảo
Nguyện rời xa thương ghét
Chẳng thiên vị riêng tư
Chỉ giữ tâm từ bi
Để tung bay giải thoát
Đến viếng thăm gặp gỡ
Cả những người chưa quen
Để được kết duyên lành
Dẫn đường về Phật Pháp
Diệt bản năng hưởng thụ
Tránh dục lạc tầm thường
Vì dục lạc thế gian
Chỉ làm tăng ngã chấp
Thường vâng lời nhu thuận
Không cố chấp ý mình
Không bướng bỉnh hung hăng
Để không tăng ngã chấp
Thường lo cho người trước
Mà ít lo cho mình
Nếu phải lo cho mình
Cũng chỉ vì đại sự
Không cúi luồn xu nịnh
Không khiếp nhược ươn hèn
Chỉ cung kính cúi đầu
Trước những điều cao thượng
Việc thiện dù rất nhỏ
Cũng cố gắng để làm
Bòn từng chút phước duyên
Để đi về giải thoát
Việc bậy dù rất nhỏ
Cũng cố gắng lìa xa
Tránh từng chút lỗi lầm
Để đi về giải thoát
Lúc nào cũng an trú
Cảm giác khắp toàn thân
Để biết thân Vô thường
Mở đường vào chánh niệm
Khi tâm hơi yên tĩnh
Ngồi bất động kiết già
Xem hơi thở vào ra
Để lắng tâm vào định
Biết thân này đang thở
Thân thở vào thở ra
Là từng bước về xa
Trên con đường Vô ngã
Bốn tầng bậc thiền định
Rất vi diệu nhiệm mầu
Cảnh giới lạ chưa từng
Dễ lầm là xong việc
Hành giả nhờ công đức
Tôn kính Phật vô biên
Nên thôi thúc tiến lên
Đến tận cùng Vô ngã
Từ Vô minh Chấp ngã
Đến giải thoát hoàn toàn
Không thể tính thời gian
Bằng bao nhiêu năm tháng
Nguyện lòng là đi mãi
Dù vạn kiếp nghìn đời
Tinh tấn chẳng hề vơi
Trên con đường thánh đạo
Nguyện kinh Vô ngã tướng
Đến khắp cả chúng sinh
Đều trì tụng thực hành
Để chứng thành quả thánh
Nguyện ai lòng tin hiểu
Gắng trì tụng thực hành
Được rất nhiều phúc lành
Tam Bảo thường gia hộ
Nguyện cho khắp pháp giới
Cùng tinh tấn tu hành
Thoát chấp ngã vô minh
Đồng viên thành Phật đạo.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật (3 lần)