Hỏi: Làm như thế nào để con kiềm chế khi dục vọng khởi lên?
Đáp:
– Cần lạy Phật, sám hối, luôn tác ý tâm khiêm hạ, phát nguyện cầu cho chúng sinh thoát khỏi ái dục.
– Khi mình bị, âm thầm niệm Phật câu thần chú ” Xin cho con và tất cả chúng sinh thoát khỏi ái dục“.
Hỏi: dạ, thưa thầy, xin thầy chỉ con cách hóa giải tâm tham dục trong lúc đang bị tình dục đòi hỏi?
Đáp:
Một lần có người hỏi chúng tôi rằng làm sao hóa giải được trong lúc đang bị tình dục đòi hỏi. Chúng tôi chỉ trả lời một câu: “Hãy thấy mình như cát bụi cỏ rác”. Lần sau gặp lại người đó đã cảm ơn: “Thưa thầy, phương pháp đó rất hiệu quả, con hết ngay.”
Tự cao cũng là một nguyên nhân khiến dục bốc khởi. Chúng ta biết rằng tham dục được kích hoạt bởi bộ phận sinh dục phía dưới và trung khu não ở trên đầu, cả hai phối hợp lại. Mà điều gì có thể kích động vùng não về tính dục một cách mạnh mẽ? Chính là ý niệm tự cao kiêu mạn.
Người nào luôn tự cho mình hay hơn người khác, hễ làm việc gì thì đều tự đắc cho rằng nhờ có mình mọi việc mới thành tựu… Người như thế chắc chắn sẽ bị tham dục đòi hỏi, chi phối mạnh mẽ. Tệ hơn là những người tự cao đến mức hễ mở miệng ra là chê bai kẻ khác, người đó đảm bảo sẽ hư, sẽ phạm những tội lỗi thấp hèn đáng khinh. Vì vậy, chúng ta luôn luôn phải gìn giữ tâm khiêm hạ rất kỹ lưỡng.
Do vậy, nếu chúng ta biết kết hợp nhiều phương pháp, vừa biết tác ý khiêm hạ, vừa ngồi thiền đúng phương pháp, vừa tập khí công nguyên pháp, vừa biết truyền bá đạo lý… Tức là vừa có công đức, vừa có phương pháp đúng về y lý, sinh lý, tâm lý thì chắc chắn chúng ta sẽ hóa giải, đẩy lùi được tham dục.
HỎI: TÌNH DỤC CÓ PHẢI LÀ NHU CẦU BỨC THIẾT CỦA CON NGƯỜI KHÔNG, VÌ TÌNH DỤC LÀ BẢN NĂNG TỰ NHIÊN? NẾU MỘT NGƯỜI KHÔNG QUAN HỆ TÌNH DỤC TRONG NHIỀU THÁNG, NHIỀU NĂM THÌ NGƯỜI ĐÓ SẼ NHƯ THẾ NÀO?
ĐÁP: Người đó sẽ rất đẹp trai. Không sao cả!
Thật ra, người ta bị cái tình dục dằn vặt quá, người ta đành nói nó là cái nhu cầu căn bản, tất yếu phải được thỏa mãn. Nhưng thật sự trên đời có những người nhu cầu tình dục họ rất thấp và thậm chí có những người không có nhu cầu tình dục luôn. Thầy chưa nói người đắc đạo. Người đắc đạo đương nhiên họ không có nhu cầu tình dục. Nhưng rất nhiều người trên đời này không có nhu cầu tình dục, mặc dù họ chưa chứng Thánh. Ví dụ như ai? – Các Thầy tu. Họ tu, họ sống trong môi trường lành mạnh, mỗi ngày tu tập đều đặn, thật sự họ không còn nhu cầu tình dục là có thật.
Đó là điều hoàn toàn có thật, nên nhu cầu tình dục là nhu cầu có thể điều chỉnh được. Nhưng nếu mình không hiểu điều đó, mình cứ muốn thỏa mãn, thì nó càng lúc càng tăng cao. Nó càng tăng liều, tăng đô giống như ma túy vậy.
Cho nên cứ nói vì đây là nhu cầu tui phải thỏa mãn, thì nó cứ tăng hoài cho tới khi mình thành thú luôn. Vì hễ thỏa mãn nó, mình bắt đầu gieo nhân thú vật từ từ. Còn mình kiềm chế nó thì mình gieo nhân con người, kiềm chế thôi, hết thì chưa hết. Còn nếu hết thì thành Thánh luôn.
Nên tình dục là cái thước đo giữa thú, người và Thánh. Có một bác sĩ mới nói với Thầy: “Dạ, con là bác sĩ nên con mới khổ sở cái chuyện mà bệnh nhân bị tình dục thế này. Như vào trong bệnh viện tâm thần, người tâm thần họ không kiểm soát, tất cả họ đều nặng dâm dục, ảo tưởng về dâm dục đủ thứ chuyện.” Bác sĩ rất là khổ sở tiếp xúc với những bệnh nhân này, tại vì họ như điên cuồng vì tình dục. Mà ta biết người tâm thần cái nghiệp của họ với súc sinh là bằng nhau, rất đáng sợ.
Nên người nào mà kiềm chế được tình dục là con người. Kiềm chế có cái khổ sở của nó, nhưng họ được là người, còn người thỏa mãn tình dục là đang đi về hướng thú rõ ràng. Còn người mà thoát khỏi tình dục họ làm Thánh.
Nên các Thầy, các Cô mình tu hành giữ giới, thì có một số người mới tu vẫn còn vất vả, nhưng mà họ tu lâu rồi mất luôn, hoàn toàn sống thanh tịnh, đó là điều rất bình thường. Nên tình dục không phải là một nhu cầu bức xúc, bức thiết gì. Không có đâu! Điều chỉnh được, hóa giải được!
Nguồn: Thiền Tôn Phật Quang.